Đêm hôm qua may mắn được ngủ yên giấc không còn bị em chó làm phiền, sau khi nói chuyện đã đời với nhau hai đứa ngủ thẳng một giấc tới sáng và kết quả là trễ hẹn ra Cồn.
Người ta nói ra Cồn hến phải đi từ sáng sớm mới thấy được vẻ hoang sơ của Cồn, nghe cũng khá háo hức 🙂 Sáng nay bắt đầu lên đường là đúng 8h (quá trễ so với dự định). Từ chỗ mình ở chạy thẳng đường Lê Lợi, qua “cầu” (không biết có nên gọi là cầu hay không nữa vì nó khá giống một con đường nhỏ) bắc qua một khúc sông, chạy qua Nguyễn Sinh Cung, đi một quãng xa, đến khi nhìn vào bản đồ thấy mình đã đi quá Cồn Hến, phải nói là đi quá khá xa luôn, nhưng phải nói là sự “lỡ đi” đó đã đem lại cho mình một cơ hội được ngắm Cồn Hến từ xa, từ trên cầu (mình không nhớ tên cầu, chỉ nhớ là dưới chân nó là nhà máy bia Huda khá to) nhìn thấy rõ Cồn Hến nằm biệt lập trên dòng sông Hương, chỉ có một cây cầu duy nhất bắc qua. Cồn hến phủ một màu xanh rì hờ hững nằm giữa lòng sông, chia làn nước sông Hương làm hai nguồn, mang riêng cho nó một vẻ đẹp không quá mĩ miều, một nét đẹp đơn giản nhưng khiến người ta phải nán lại nhìn ngắm.
Xuống cầu, ngược lại tuyến đường cũ, vẫn chưa tìm ra tung tích cây cầu nối với Cồn. Đi một lúc, bất giác nhìn qua thấy đường Ưng Bình, lúc đó mừng không thể tả nỗi. Ngẫm lại thì nếu ai sành đường thì không sao chứ nếu không sẽ không bao giờ để ý đến cây cầu nhỏ này. Nó nằm khuất bên trong đường Ưng Bình, cộng thêm đường khá hẹp nên dễ dàng bị bỏ qua. Cầu Phú Lưu nhỏ, người lại đông vì đó là lối vào Cồn duy nhất. Đi thẳng một đường là đến được mép cồn, vẫn còn lác đác những o đang đãi hến, một khung cảnh quá quen thuộc khi đến Cồn., ngập trong không khí khi đứng ở mép Cồn là mùi hến mằn mặn rất đặc trưng, ra mép cồn cảm giác giống như được về một vùng quê sông nước, không khí và khung cảnh đều rất đặc trưng.
Ở Cồn đi đâu cũng bắt gặp vài quán Cơn Hến – Đặc sản hến nằm gần nhau, mình ghé vào quán nằm ở khu giữa Cồn, tên là Hoa Đông, ghé tình cờ thôi bởi không có note quán nào nên vào, cũng may là vào đúng quán. Khách đến nhiều, cả người ở đây lẫn khách du lịch, có lẽ vì ở đây hội tụ nhiều điểm hút được khách. Đầu tiên là đồ ăn ngon. Cơm hến vừa miệng, hạt cơm khô đúng mực, ăn kèm với rau sống gồm giá, đu đủ bào sợi mỏng, rau thơm… tạo cảm giác không bị quá ngán, ở bên trên rắc thêm da heo chiên giòn và đậu phộng. Mình thấy lạ tại sao đậu phộng lại không bỏ vỏ, hỏi o bán hàng, o trả lời “Để vỏ hạt đậu ăn sẽ thơm và đậm vị béo hơn”. Thứ hai là o chủ quán rất nhiệt tình, o nói tiếng huế nhẹ và ngọt nên mình cứ muốn hỏi chuyện mãi.
Cơm hến nước. Có hai loại: cơm hến khô và cơm hến nước, cơ bản là giống nhau nhưng bản thân mình thích cơm hến nước vì nó đậm vị hơn.
Bún hến
Mì hến
Cơm hến, bún hến… đều cay và hầu như món nào ở Huế cũng cay, nên nếu bạn không ăn được cay nhớ nói với chủ quán đừng bỏ tương vào nhé. Mình thích vị cay ở cơm hến, không cay xé lưỡi như những món khác nhưng đủ để làm kích thích vị giác khiến những mùi vị trong món ăn được cảm nhận rõ nét hơn.
Cồn hến còn nổi tiếng với một món nữa đó là chè bắp. Bình thường mình không bao giờ ăn chè vào buổi sáng, hôm nay phá lệ vì thời gian không có nhiều. Mọi người bảo chè bắp ở Cồn nổi tiếng nhất ở Huế bởi hương vị rất khác. Chè bắp ngon nhất là ăn lúc còn hơi nóng, tiếc một chút là ở quán chỉ phục vụ chè bắp lạnh, ăn kèm với đá, nếu không đá thì chè cũng đã lạnh sẵn rồi. Dù vậy nhưng bù lại vị chè rất thơm và béo, không quá ngọt. Lúc ăn, từng lát bắp mỏng dẻo lại trong miệng, ngọt nhưng không ngán. Món nào giá cả cũng bình dân, như món cơm hến, bún hến đều 7k/tô, chè bắp là 6k/ly, à, một điều nhỏ nữa là nước đậu ván ở đây rất ngon, uống vào vị thơm của đậu ván cứ đọng mãi trong miệng. Nói chung là lần đi ra Cồn Hến này rất thỏa mãn, dù đi nhầm đường hơi bị nhiều nhưng bù lại món ăn rất ngon.
Rời Cồn hến, điểm đến tiếp theo là Đồi Vọng Cảnh. Thêm một chặng đường dài đi về khu vực ở bở Tây của Huế. Khu này đường hẹp. hai bên chỉ toàn là cây và bãi đất trống, nhà dân đi một đoạn dài mới gặp được vài căn. Đầu tiên là nếu đi chiều tối mình sẽ không bao giờ đi con đường này. Buổi sáng trời đẹp nhưng đến khi đến đồi thì trời lại đổ mưa nhỏ, dù không đến nỗi ướt áo quần nhưng cảm hứng tụt hết đi đâu mất. Nán lại đồi không lâu, mình quay xe trở về thành phố, vào chợ Đông Ba.
Ra Huế mọi người cũng cảnh báo trước là đừng mua đồ ở Chợ Đông Ba, lí do thì nhiều nhưng giờ mới có dịp chứng kiến tận mắt. Bạn mình vào chợ mua một cái balo dây rút, hàng nhiều nhưng quan trọng là ở phần sau. Túi được hô giá là 240 ngàn, mình bảo nói đúng giá đi để dễ mua, ai dè dì đó lại nói ngược lại mình muốn mua nó với giá bao nhiêu, mình chần chừ một lúc mới nói giá 50 ngàn, lì kèo một lúc túi được bán với giá 70 ngàn. Mình thất kinh luôn. Chợ Đông Ba nổi tiếng là “chém” nhưng mình không tưởng tượng ra là giá chênh nhau lớn như vậy, nếu mọi người đi chợ Đông Ba, trả giá nhiều một chút và chú ý đến cân khối lượng nữa, nếu thấy mình không để ý, người ta sẽ rút thiếu ngay. Không hiểu lí do tại sao ở trước cửa chính chợ Đông Ba lại có một tấm biển như hình dưới, vậy mà đến lúc vào khách mua hàng lại bị “chặt chém” cao đến vậy, nhìn cái bảng trước chợ rõ ngớ ngẫn. Nói chung là chợ Đông Ba chỉ nên xem là chính chứ mua hàng thì bạn se phải là người có kinh nghiệm trả giá, nếu không sẽ bị mua nhầm khá nhiều.
Một điểm nữa mà trong ngày hôm nay thôi mình mới note lại đó là đường Chi Lăng. Từ chợ Đông Ba, đi thẳng xuống qua cầu Gia Hội, rẽ trái về đường Chi Lăng, lúc tìm lại trên mạng mới biết đây là một con đường “du lịch bị lãng quên”. Lúc đầu chỉ vì thấy tấm bảng hiệu mè xửng Thiên Hương to quá nên đi theo, đi một lúc lại rẽ vào đường này. Khu này đặc biệt có nhiều nhà kiểu Tàu, nhà cổ, quán ăn và chợ Cồn. Huế mùa này hình như vào mùa sen nên trước chợ có nhiều sen tươi, nhìn ngon kinh khủng, cảm giác thèm chè sen cứ nao nao trong lòng làm sao í. Vậy là đến hỏi mua sen. Giá 100k/kg, trả một lúc xuống được 90k. Sen được làm rất kĩ, lấy sạch tim sen, mua ít kg về làm quà vì nhà toàn tín đồ sen. Chợ Cồn Chi Lăng hàng hóa không nhiều bằng chợ Đông Ba nhưng giá cả vừa phải, có trả giá đi nữa cũng không chênh lệch như chợ Đông Ba. Khu này cũng có nhiều đồ ăn ngon, ví dụ như bánh canh Nam Phổ, quán chỉ bán tới 6h chiều thôi, hôm nay chút nữa thôi là trễ giờ quán dẹp luôn rồi bánh nậm cũng rất ngon.
Về nhà nghỉ một chút, giữ sức chiều ăn tiếp. Đến 7h tối mình tiếp tục hành trình. Điểm đến tiếp theo là quán bánh canh cá lóc, mình ăn ở quán đối diện trường ĐH Khoa học Huế, phải nói là quá ngon luôn. Mỗi lần ăn bánh canh mình đều lựa bột gạo bởi bột gạo luôn làm bánh canh ngon theo một cách rất riêng, ai thích bánh canh bột gọa mình chắc chắn sẽ thích quán này. Bột gạo ở đây tự nhồi, cắt bằng tay, luộc ngay tại chỗ luôn nên bột bánh dai nhưng vẫn giữ được độ giòn, miếng cá lóc thấm, nói chung là dứt xong tô bánh canh cảm giác rất vừa lòng, giá cả cũng mềm 12k/tô, quán này chỉ bán buổi chiều thôi còn buổi sáng bán bún chả cá, hai buổi khách đều đông. Có lẽ ngày mai sẽ đến lại quán hóng tiếp món bún.
Để kết thúc chương trình ăn uống ngày 3, mình chọn chè 20 món. Lúc đầu mình cũng không quá hào hứng với chè thập cẩm 20 món đâu, bởi mình nghĩ nếu quá nhiều chè chất lượng sẽ bị ảnh hưởng. Quán chè 20 món nằm trên đường Trần Hưng Đạo, đối diện nhà văn hóa, địa điểm dễ tìm. Ở đây có nhiều lại chè mình rất thích như chè bưởi, chè trôi nước, chè khoai môn nếp, chè bột lọc dừa, nhìn những nồi chè xếp hàng nhau rất bắt mắt. Một loại chè nổi tiếng ở Huế cũng có ở đây, đó là chè bột lọc thịt quay, vì đã ăn ngày trước rồi nên lần này mình cho qua món này. Có nhiều loại chè khá lạ như chè trái cây ( miếng trái cây như thanh long, dâu, xoài cắt miếng vừa, nấu với nước đường thành chè), chè đậu nành, chè thạch (chè ăn khá vui miệng, miếng thạch dẻo cắt miếng to, nhiều vị, ăn dẻo dẻo dai dai trong miệng rất lạ). Chè ở quán đã làm tan đi những lo lắng nhỏ của mình về hàng chè nhiều món, chè ngon, vừa miệng, ghi điểm thêm ở phần nước cốt dừa, nước dừa béo thơm và có thêm dừa non xắt hạt lựu nữa. Một note nữa là thích chè gì thì gọi chè đó, có thể kết hợp nhiều loại chè lại với nhau theo ý mình nhưng một note nhỏ là đừng gọi chè thập cẩm, nếu gọi món này chủ quán chỉ cho những loại chè đậu thôi, còn chè bưởi, chè bột lọc, chè nếp khoai môn hay các loại chè lạ khác sẽ phải gọi riêng.
Ngày 3 này đi được nhiều nơi, có điều lạc đường cũng không ít, nhưng cũng nhờ vậy mà tìm ra được không ít điều hay ho, có những nơi lần sau có dịp ra Huế mình nhất định sẽ trở lại, có những nơi bị liệt vào danh sách đen, đi một lần là không đến nữa luôn. Sau ba ngày đi được kha khá chỗ, sáng ngày mai sẽ tiếp tục dạo quanh, còn chỗ nào chưa đi sẽ đi cho bằng hết 🙂